Monday, 23 March 2015

Ông Trọng Cần Phải Đi Mỹ

Nguyễn Thanh Giang
Defend The Defenders | 22/3/2015

Qua lời ngỏ của ngoại trưởng John Kerry, chính phủ Mỹ đã mời ông Nguyễn Phú Trọng sang thăm Hoa Kỳ. Có lẽ hàng loạt hoạt động ngoại giao, kể cả chuyến thăm Hoa Kỳ của đại tướng Trần Đại Quang, bộ trưởng Công an Việt Nam, đang tích cực dọn đường cho chuyến đi này. Tuy nhiên, tin cho hay, cho đến giờ, Tổng thống Barack Obama không định tiếp ông Nguyễn Phú Trọng tại Phòng Bầu dục trong Nhà Trắng. Không biết rồi ông Nguyễn Phú Trọng có sẽ đến Hoa Kỳ, đến thì ông sẽ làm gi? Xin nêu mấy suy nghĩ về chuyện này:
Về phía tổng thống Barack Obama, ai cũng biết đây là lời mời bất đắc dĩ. Ngoài cái tội vi phạm nhân quyền, chà đạp dân chủ, ông Nguyễn Phú Trọng không có tư cách gì để được tổng thống Hoa Kỳ mời mọc, tiếp đón cả. Thực tế cho thấy, các Tổng thống Mỹ không kênh kiệu, không xem thường nhược tiểu như bọn Đại Hán. Chủ tịch Nguyễn Minh Triết, chủ tịch Trương Tấn Sang, thủ tướng Phan Văn Khải đã từng được tiếp trong Phòng Bầu Dục. Tiếp đón một khách mời của chính phủ theo nghi thức nào là vấn đề quy định lễ nghi của nhà nước Hoa Kỳ. Tuy nhiên chúng tôi mong rằng, vì quyền lợi của nhân dân Việt Nam cũng như vì lợi ích quốc gia của Hoa Kỳ, Tổng thống hãy nhân nhượng đến mức tối đa để chuyến viếng thăm vẫn được diễn ra suôn sẻ. Hạ mình xuống để chièu chuộng đối phương trong trường hợp này sẽ được xem là sự hy sinh của Tổng thống. Hy sinh vì quyền lợi của nhân dân Việt Nam và vì lợi ích quốc gia Hoa Kỳ. Sẽ không vì thế mà tầm mức của Tổng thống bị hạ thấp trước một đối tượng chẳng đáng gì. Dẫu sao, chắc Tổng thống cũng nhận thức được rằng đàng sau cái hình nhân ấy là một dân tộc rất đáng ngưỡng mộ, rất đáng tôn kính, như bất cứ dân tộc nào trên thế giới.
Về phía ông Nguyễn Phú Trọng. Ông nên tỉnh táo để tự đánh giá mình. Cuộc bỏ phiếu tín nhiệm trong Bộ Chính trị tại Hội nghị Trung ương 10 của ĐCSVN vừa qua đã xếp ông ở hàng thứ 8. Tại đây, người bỏ phiếu phần nhiều trực tiếp chiụ ơn mưa móc của ông và mong còn được ông tiếp tục tiến cử trong Đại hội XII sắp tới. Nếu đưa ông ra cho quảng đại nhân dân bỏ phiếu thì chắc kết quả thảm hại hơn nhiều. Không ai thành kiến, tư thù gì ông. Người ta đánh giá ông qua lời nói, qua hành động cụ thể của ông. Ông sợ Trung Quốc hay cá nhân ông chịu ơn mưa móc sâu nặng của họ mà ông luôn luôn lấp liếm bao che cho họ. Khi họ đã thành lập thành phố Tam Sa trên hầu hết Biển Đông của ta, cắt cáp thăm dò dầu khí của ta, bắn giết ngư phủ của ta …, Quốc hôi đòi được nghe báo cáo tình hình Biển Đông, ông gạt đi không cho ai được nói, được nghe. Dàn khoan HD 981 ngang nhiên kéo đến chọc vào lãnh hải của ta lúc ông đang chủ trì Hội nghị Trung ương nhưng ông lờ đi không thông báo, cũng không tỏ thái độ gì. Sao lại vô cảm, vô trách nhiệm đến thế được!
Ông giành lấy quyền chỉ huy chống tham những từ tay thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng để rồi không làm được gì nên hồn mà còn bao biện cho tham nhũng. Ông thanh minh: Đường Tăng đi thỉnh kinh còn phải hối lộ. Ông dọa: đánh chuột sẽ vỡ bình.
Mang danh giáo sư-tiến sỹ nhưng ông không biểu lộ được trình độ tương đương. Đăng đàn ở đâu, buông tờ giấy ra là ông ăn nói rất chuệnh choạng. Ngay các văn bản soạn sẵn của ông đọc lên không những không có hồn, không có bóng dáng thực tế mà chỉ trình bầy những kiến thức chính trị Mác-Lê-Mao sơ cứng, cũ mèm như trong giáo khoa Trung học Phổ thông. Vậy mà ông dám đem đi thuyết giảng ở Cuba, làm cho tổng thống Brazil Dilma Rousseff – thuộc đảng Công nhân cánh tả thân Cộng sản – mà cũng thấy quá chối tai, vội vàng tuyên bố cắt bỏ lời mời đối với ông. Cán bộ trong Bộ Ngoại giao Việt Nam cho biết trong lịch sử quan hệ quốc tế, chưa bao giờ Hà Nội bị một vố bất ngờ và mất thể diện đến như vậy!
Ấy thế mà, được Giáo hoàng và một số thủ lãnh EU tiếp vào cuối tháng 1.2013 ông hý hửng khoe khoang kiểu AQ: “Mình phải như thế nào thì người ta mới mời chứ!”. Ông không biết rằng chỉ vì cần hội nhập với cái địa thế chính trị rất đáng quan tâm, cái tiềm năng rất đáng trân trọng của dân tộc Việt Nam, của đất nước Việt Nam mà người ta phải dằn lòng mời một người như ông?
Được Hồ Cẩm Đào cử đặc phái viên sang chúc mừng, ông vênh vang coi như mình là nhất. Ông phỉ báng cả các bậc tiền nhiệm: Chưa bao giờ ngay sau Đại hội, một số đảng anh em như… Đảng Cộng sản Trung Cộng cử đặc phái viên của Tổng bí thư, Chủ tịch nước sang gặp Tổng bí thư ta để trực tiếp chúc mừng thành công của Đại hội”!
Đến thăm Cuba, Bắc Triều Tiên, Trung Quốc, ông được tiếp đón như người lãnh đạo cao nhất, còn hơn nguyên thủ quốc gia, chủ tịch nước, ông được ở nhà khách nhiều sao nhất, ngồi xe sang nhất với hai hàng môtô hộ tống, được mời duyệt đội quân danh dự, có 21 phát đại bác chào mừng, được mời tiệc quốc yến. Đi đâu ông cũng hý hửng khoe về 21 phát đại bác. Ông có chắc chắn đấy là biểu hiện tôn kính cá nhân ông hay chỉ cùng cảnh ngộ mà người ta muốn tô son trát phấn cho nhau, khích động nhau. Chính vì vậy ông càng mê man lú lẫn đến mức dám ngang nhiên tuyên bố: “Hiến Pháp đứng sau cương lĩnh của Đảng”, “Quốc hội là thể chế hóa các nghị quyết và quyết định của Trung ương và Bộ Chính trị”. Ông có biết như vậy là Đảng trắng trợn ăn cướp quyền dân chủ, quyền con người của cả dân tộc không? Nếu tôi nhớ không nhầm thì chưa Tổng Bí thư nào cuả ĐCSVN lộ liễu, trâng tráo đến vậy.
Nghĩ rằng, lịch sứ ĐCSVN rồi sẽ không xếp ông cùng hạng được với, ngay cả các vị ít học như Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu mà may lắm ngang với Nông Đức Mạnh.
Cho nên, mong rằng ông đừng đòi hỏi gì nhiều mà bằng mọi giá yết kiến cho được tổng thống Barack Obama càng sớm càng tốt.
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã ghi được dáu ấn nâng tầm quan hệ Việt Nam – Hoa Kỳ lên mức đối tác toàn diện. Lẽ ra trong chuyến đi này ông phải nâng tầm lên được mức đối tác chiến lược. Tuy nhiên, ai cũng biết trông mong ở ông về việc này là chuyện “rau diếp làm đình”. Vấn đề chỉ còn là yêu cầu ông phải ra sức tạo điều kiện cho Việt Nam được gia nhập Hiệp ước Thương mại Xuyên Thái Bình Dương TPP ngay trong năm nay.
Chỉ e rằng Trung Quốc lại xui khôn xui dại ông như đã xui Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu ngăn trở Phan Văn Khài trì hoãn Việt Nam vào WTO chờ Trung Quốc vào trước!
Chỉ vào TPP Việt Nam mới cơ may cứu vãn được nguy cơ sụp đổ kinh tế.
Ký được Hiệp uớc Thương mại Việt Mỹ, vào được Tổ chức Mậu dịch Quốc tế WTO, năm 2014 kim ngạch thương mại hai chiều Việt – Mỹ đã đạt 36,3 tỉ đô la, trong đó kim ngạch xuất khẩu đạt 30,6 tỉ đô la, nhập khẩu đạt 5,7 tỉ đô la. Như vậy năm 2014 Việt Nam xuất siêu qua thị trường Mỹ 24,9 tỉ đô la, mức xuất siêu cao nhất từ trước đến nay. Vượt qua nhiều đối thủ trong ASEAN, năm 2014 Việt Nam trở thành nước xuất khẩu số 1 vào thị trường Mỹ. Nhờ xuất siêu được sang Mỹ cán cân thương mại Việt Nam mới có nguồn bù cho khoản nhập siêu từ Trung Quốc gần 29 tỷ đô la năm 2014
TPP sẽ là một cơ hội to lớn hơn đối với Việt Nam. Nó dắt dẫn bước tiến hợp lý tiếp theo cho Việt Nam hội nhập sâu thêm vào nền kinh tế toàn cầu. Nhờ các rào cản bị dỡ bỏ, hiệp định thương mại tiêu chuẩn cao này sẽ mở ra những xa lộ thương mại mới, những cơ hội hấp dẫn cho các doanh nghiệp và doanh nhân Việt Nam. Một khi được làm thành viên của TPP, doanh số xuất khẩu của nước ta sẽ tăng dần lên 2 rồi 3 lần trong 5 -10 năm tới, mức sống của đồng bào ta sẽ bắt kịp Thái lan và kỹ nghệ của ta sẽ có dịp phát triển theo gương của Đài loan và Hàn Quốc.
Điều quan trọng là ông Nguyễn Phú Trọng phải tích cực đổi mới tư duy. Thẳng thắn hơn, ông phải cải tạo cái tư duy cũ mèm, sơ cứng, lạc hậu đến mức như là phản động của ông. Phải từ bỏ cái gọi là chủ nghĩa xã hội, từ bỏ tư tưởng thần phục Trung Quốc để chủ động tích cực cầu thân với Hoa Kỳ. Không thể duy trì đường lối đu dây, ngả hẳn theo Hoa Kỳ là yêu cầu bức thiết, là mệnh lệnh nghiêm cẩn của tình hình thực tế. Ngả hẳn theo Hoa Kỳ không chỉ để có nước giầu, dân mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh mà còn để bảo toàn được độc lập dân tộc, lãnh thổ, lãnh hải. Không có Hoa Kỳ Việt Nam rất khó đương đầu với ý đồ xâm lăng tàn bạo của Đại Hán.   
Tất nhiên không bao giờ nên chọc giận Trung Quốc. Mềm mỏng, hữu nghị nhưng kiếm chế, thậm chí khuất phục được đối phương là nghệ thuật, là tài năng của người lãnh đạo. Vả chăng, cũng phải có cả cái uy của một người bạn chiến lược như Hoa Kỳ đứng sát một bên thì mới buộc Trung Quốc tự kìm chế bớt cái thói tham lam, ngông cuồng Đại Hán của họ.
Cầu thân để thiết lập được quan hệ đối tác chiến lược với Hoa Kỳ không dễ nhưng không phải không làm được ngay trong ngày một ngày hai. Sự trỗi dậy của Trung Quốc về kinh tế và chính trị cùng với nguy cơ khống chế lưu thông trên Biển Đông đang là mối lo ngại của Mỹ. Trong chiến luợc xoay trục an ninh qua Châu Á-Thái Binh Dương, bên cạnh Nhật Bản chắc chắn Hoa Kỳ xem Việt Nam là đối tác quan trọng nhất. Việt Nam không chỉ có quân cảng Cam Ranh mà còn có tiềm năng quân sự yểm tàng từ Bạch Đằng, Đống Đa.
Dù còn e ngại những người lãnh đạo, Hoa Kỳ không thể không ngưỡng mộ dân tộc Việt Nam. Hoa Kỳ cần Việt Nam.
Nhất là vừa qua tổng thống Obama đã bổ nhiệm một Đại sứ rất tha thiết với Việt Nam, ông Ted Osius mà trong buổi nói chuyện ở trường Đại học Tổng hợp Hà Nội mới đây ông đã nhiều lần hứa hẹn “Không có gì là không thể”.
Mong ông Trọng sẽ đến Mỹ và sẽ làm được những gì cần thiết nhất có thể.
                                                               Hà Nội 22 tháng 3 năm 2015
                                                                   Nguyễn Thanh Giang

Chính quyền Hà Tĩnh đập bỏ cơ sở giáo xứ Đông Yên

-Son Tran-Cao Duy

DI DỜI GIÁO XỨ ĐÔNG YÊN, NỖI LÒNG KẺ Ở NGƯỜI ĐI!

Giải tỏa trước khi có dự án, đưa ngư dân lên núi, đưa cả một giáo xứ lâu đời đến một nơi khác phải chăng là cách làm đúng đáng khích lệ của tỉnh Hà Tĩnh? Đời sống của ngư dân sẽ phát triển trên núi thế nào? Đức tin bị xóa sạch dấu vết là điều nên đồng thuận?

Nỗi lòng “người ở”


Giáo xứ Đông Yên với hơn 1000 hộ dân sinh sống chủ yếu bằng nghề đánh bắt cá và kinh doanh buôn bán nhỏ.

Trong chuyến đi này, chúng tôi được gặp một người con của Giáo xứ Đông Yên nay đã thành một vị linh mục. Dắt chúng tôi đi dọc bờ biển, Ngài chia sẻ: Đông Yên có rất nhiều điều kiện thuận lợi đặc biệt với nghề đánh bắt cá đã bao đời nay, với các lợi điểm như eo biển dài, biển sâu, có mỏ cát, sỏi rất trù phú, giáo dân ở đây họ sống chủ yếu bằng nghề đánh bắt cá quanh năm như vậy.

Ngài cũng chia sẻ về sự việc liên quan đến quê hương hiện nay khiến Ngài có nhiều trăn trở khó lý giải, nhìn đống đổ nát hoang tàn với ngôi Thánh đường trơ trọi Cha không khỏi chạnh lòng.

Sau khi tìm hiểu, chúng tôi được biết hiện nay giáo xứ Đông Yên chỉ còn 158 hộ ở lại, 840 hộ đã di dời lên khu tái định cư. Những hộ dân còn lại, vẫn bám trụ lại mảnh đất cha ông của mình. Vậy vì sao có tới 840 hộ chấp thuận di dời mà chỉ có 158 hộ ở lại?

Chú H một giáo dân của giáo xứ chia sẻ vì sao chú quyết tâm ở lại tới cùng: Chú H cho biết chú không nhận được một văn bản hay một quyết định nào liên quan đến việc di dời cũng như dự án cải tạo nào sau khi di dời. Chú chỉ nhận được một lá phiếu thăm dò về vấn đề di dời hay không di dời do linh mục quản xứ làm, phát cho giáo dân và có con dấu của Gx. Đông Yên, tiếp theo là một văn bản liên quan đến việc chính quyền đo đạc đất.

Chú H cũng cho biết, chú không chống lại việc tái định cư, nhưng phải có kế hoạch, có tương lai, tuy nhiên với dự án di dời giáo xứ Đông Yên, chú nhận thấy không đâu vào đâu, trong vấn đề tái định cư có những mờ ám. Việc tái định cư chỉ nhằm mục đích chiếm dụng mảnh đất này chứ không có bất kỳ dự án nào rõ ràng cho mảnh đất này. Dự án di dời dân theo kiếu áp đặt và mờ ám.

Chú H cho biết việc đền bù không theo quy chuẩn hay định lượng nào. Việc đền bù định lượng cũng có nhiều bất cập, những nhà đáng được nhiều thì lại được ít, những nhà đáng được ít thì được nhiều.

Việc giá cả đền bù của Đông Yên không có cách nào để nói một cách chính xác được. Đất ở Đông Yên mua là 300.000/m2, lên trên khu tái định cư bán lại cũng 300.000/m2. Như vậy, ở đây là một sự đổi chác, mua bán chứ không có việc cấp đất trên khu tái định cư.

Chú H không thể ngờ rằng việc cha mẹ không đi tái định cư lại ảnh hưởng đến chuyện học hành của con cái mình. Chú cho rằng đây là sự ác của chính quyền đối với những đứa trẻ.

Cũng giống như chú H, khi được hỏi và chia sẻ, đại đa số những giáo dân bám trụ lại đều xót xa cho con em họ không biết sẽ ra sao và đi về đâu, làng xóm anh em bị phân rẽ. Họ cảm thấy rất buồn và bất lực trước những việc đang diễn ra.

Một giáo dân bị đánh ngất xỉu

Những bà mẹ ở đây từ thương con đã trở nên giận dữ khi chúng tôi tiếp xúc trò chuyện. Mong muốn con em được đi học “cái chữ, cái nghĩa” đầu năm học mới sắm sửa áo quần sách vở cho con cái nhưng con lại bị đuổi không cho đi học. Họ lo lắng cho tương lai của con em mình. Chuyện tái định cư nếu đúng đắn và có những hỗ trợ thiết thực thì những người dân sẽ đi, nhưng ở đây còn có quá nhiều vấn đề gian dối mờ ám nên họ không thể đi được.

Những trăn trở của “người đi”

Khu tái định cư của bà con Giáo xứ Đông Yên nằm rải rác quanh khu kinh tế Vũng Áng. Sau khi hỏi thăm người dân khu vực về những người dân Đồng Yên lên tái định cư, chúng tôi, trong vai những người đi điều tra về cuộc sống của người dân trên khu tái định cư, tìm đến nhà bác Đậu Thị Minh. Bác chia sẻ: Sỡ dĩ bác đi tái định cư là theo đức vâng lời một đấng bậc trong Giáo hội, nếu chỉ xã hội là phía chính quyền thì bác chưa chấp nhận đi tái định cư. Việc bác bức xúc tiếp theo là việc đền bù chưa thỏa đáng. Tiếp nữa là ngư cụ, trước đây mua ngư cụ hết 500 triệu giờ bán chỉ được 150 triệu. Lý do bác phải bán ngư cụ vì lên khu tái định cư này không có ngư trường để đánh bắt, nên buộc lòng phải bán. Trước khi, đồng ý tái định cư chính quyền có hứa sẽ xây dựng ấu thuyền cho bà con nhưng đến thời điểm hiện tại gần 2 năm kể từ ngày lên tái định cư vẫn chưa có, chưa xây dựng xong.

Ở dưới làng cũ, ra biển đánh bắt chỉ đi khoảng mấy chục mét là tới biển, tài sản để ở bãi không sao cả. Trên đây muốn đi đánh bắt cá phải đi 10-15km, ngư cụ phải gửi lại hoặc mất công trông giữ. Bác so sánh nếu quê cũ thuận tiện 10 phần, thì trên khu tái định cư này chỉ được 2 phần. Ngư trường đánh bắt ở thôn cũ rất thuận lợi vì gần đảo Sơn Dương và hòn Chim đánh bắt được cá to xuất khẩu, trên này cá nhỏ và không được nhiều giá trị kinh tế. Bác cũng cho biết bác trai cũng chuẩn bị về lại quê cũ để làm lại.

Trò chuyện thêm, bác cho biết trong số hơn 800 hộ chuyển đi thì phân nửa số đó đã có cơ sở vì có những mánh khóe cho việc đo đạc. Phần nữa là những người đã có cuộc sống ổn định, còn đại đa số những người dân làm nghề cá, số tiền đền bù không đủ để lập nghiệp nơi mảnh đất mới định cư.

Cuộc sống trên khu tái định cư của những người làm nghề cá thuần rất khổ, họ hầu như không bắt nhịp được với mảnh đất mới, việc trồng cây rau cũng khó khăn, vì chất đất xấu, trồng hay bị chết cây.
Chia sẻ về thuận lợi và khó khăn khi lên khu tái định cư, chú Đậu Vinh cho biết: Nói riêng gia đình chú Vinh gặp rất nhiều khó khăn bởi không phù hợp, dưới đó bà con sống bám biển, từ đời ông bà cha mẹ sinh ra làm nghề biển, rừng núi trên khu tái định cư không quen, không làm được, buôn bán thì càng không thể.

Chú Vinh nói tiếp, không chỉ riêng gia đình chúng tôi mà hầu hết bà con chấp nhận lên đây là vì chính quyền hứa xây dựng ấu thuyền để phục vụ việc đi biển của bà con nhưng đến giờ chưa có. Việc hỗ trợ ngư cụ cũng không có. Những loại tiền đền bù cũng không được chia và định giá rõ ràng.
Gia đình chú Vinh từ trước giờ sống bằng nghề đi biển, ngày nào cũng có thu nhập chỉ trừ những ngày bão lớn nhưng khi lên đây không có ngư trường để đánh bắt thu nhập bị giảm sút. Chờ ấu thuyền thì chưa thấy, biển ở đây gió cấp 5 không thể đi được, dưới làng cũ gió cấp 6, cấp 7 vẫn có thể ra khơi.

Gia đình gặp khó khăn vì chưa có nghề nghiệp ổn định, cũng không thể kinh doanh, vì không đủ vốn để làm. Khi lên tái định cư, chú Vinh có 740 triệu, xây nhà xong cũng hết, tiền ngư cụ không có. Nếu tiếp tục duy trì cuộc sống như vậy không biết sẽ được bao lâu.

Thực tế khác, đã có một vài hộ trở về quê cũ để tiếp tục công việc cũ, chấp nhận dựng lều để quay về bám biển. Gia đình chị K đã quay về với lý do việc đi tái định cư không đúng với chủ trương ban đầu là đền bù đầy đủ, tạo công ăn việc làm nhưng thực tế lại không có. Việc xây dựng ấu thuyền, đền bù ngư cụ 70% cũng không có. Lên trên đó chị và gia đình không có nghề nghiệp nên dù họ có đập nhà chị cũng về dựng lán ở, chỉ khi nào chính quyền thực hiện đúng những gì đã nói thì chị mới quay lại khu tái định cư.

Dấu hỏi lớn trong việc di dời giáo xứ Đông Yên

Một lực lượng hùng hậu cảnh sát tràn vào đập phá khu vực nhà thờ Đông Yên ngày 17 tháng 3 năm 2015

Được biết, xã Kỳ Lợi có 4 thôn trong đó chỉ có thôn Đông Yên nằm trong diện phải di dời tái định cư. Vấn đề đặt ra ở đây, chính quyền Hà Tĩnh chưa có dự án cụ thể nào đối với mảnh đất của giáo xứ Đông Yên hiện tại, vậy tại sao lại buộc người dân phải di dời? Và vấn đề đền bù đo đạc liệu có trung thực hay vẫn còn nhiều uẩn khúc? Khu vực nhà thờ giáo xứ, đền Thánh Phêrô ngoài biển, đền Đức Mẹ hiện tại vẫn được giữ nguyên trạng, tuy nhiên giáo dân cho biết những công trình này đã nhận tiền đền bù. Ai nhận trách nhiệm nhận tiền đền bù những cơ sở tôn giáo này?

Có một vấn đề nghiêm trọng khác liên quan đến việc những giáo dân của Đông Yên di cư họ sợ bị tiếng có tội, sợ mình không di cư là phản giáo hội. Vậy từ đâu mà lại có những thông tin tiêu cực dẫn đến sự sợ hãi như vậy của bà con? Chúng tôi đã cố gắng liên hệ với cha Antôn Nguyễn Quang Tuấn, linh mục quản xứ cũ của giáo xứ Đông Yên trong giai đoạn đó, nhưng cha Tuấn từ chối trả lời với lý do Cha không còn làm quản xứ của giáo xứ Đông Yên nên không liên quan đến việc của giáo xứ Đông Yên nữa.

Việc di dời cả một giáo xứ tồn tại cả trăm năm không phải là chuyện đơn giản và dễ dàng. Việc di chuyển nơi ở như vậy dấu vết đức tin của tiền nhân xưa có giúp giới trẻ hôm nay phát triển, hay xóa dấu xưa thì đức tin sẽ phát triển hơn? Tiếp đó, việc đưa một làng nghề quanh năm bám biển lên khu rừng núi liệu có phải là điều nên làm? Chính quyền Hà Tĩnh có ý đồ gì với mảnh đất giáo xứ Đông Yên này?

ĐGM giáo phận Vinh: Giáo xứ Đông Yên sẽ được bảo vệ chừng nào còn giáo dân

ĐGM giáo phận Vinh: Giáo xứ Đông Yên sẽ được bảo vệ chừng nào còn giáo dân

VRNs (22.03.2015) – Sài Gòn – Đức Giám mục Giáo phận Vinh hôm 20/3 khẳng định, nhà thờ Giáo xứ Đông Yên (xã Kỳ Lợi, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh) sẽ được bảo vệ và bảo quản chừng nào còn giáo dân Đông Yên chưa di dời.
Trang mạng giáo phận Vinh dẫn lời Đức cha Phaolô Nguyễn Thái Hợp cho biết, ngài cũng sẽ liên hệ gấp với chính quyền Hà Tĩnh để khẳng định lập trường này và yêu cầu các bên liên quan tôn trọng quyền có nhà thờ làm nơi thờ tự của giáo dân.
Trước đó hôm 17/3/2015, chính quyền tỉnh Hà Tĩnh đã huy động một lực lượng cảnh sát cơ động đông đảo cùng máy móc đến phá dỡ nhà giáo lý, nhà xứ và một số công trình khác của Giáo xứ Đông Yên.
Theo kế hoạch di dời, giải phóng mặt bằng phục vụ các dự án ở Khu Kinh tế Vũng Áng, tuy nhiên hiện có 158 hộ gia đình Công giáo không chấp nhận tái định cư như VRNs đã từng đưa tin trước đây.
150321003
Linh mục Antôn Đậu Thanh Minh, quản xứ Đông Yên cho RFA biết, nhà thờ, nhà xứ, trường học đã nhận tiền đền nên nguyên tắc phải bàn giao mặt bằng tuy nhiên Tòa giám mục yêu cầu làm việc này khi dân đi hết.
Trong một diễn biến khác, tại Khu tái định cư thôn Đông Yên hôm 1/12/2014, đã diễn ra lễ khởi công xây dựng nhà thờ mới, với sự tham dự của Đức TGM Leopoldo Girreli – Đại diện không thường trú Tòa thánh Vatican tại Việt Nam, Đức GM Phaolô Nguyễn Thái Hợp và một số quan chức dân sự.
150321002
Trang mạng giáo phận Vinh nói hôm 20/3, một số giáo dân Giáo xứ Đông Yên đã đến Tòa Giám Mục Xã Đoài và có cuộc gặp với Đức Giám mục Phaolô và các cha trong Văn Phòng Tòa Giám Mục.
Đức cha Phaolô nói việc có nhà thờ làm nơi thờ tự là quyền và lợi ích tối thượng của giáo dân, đây cũng là lập trường mà lãnh đạo Giáo Phận nhiều lần đề nghị với chính quyền địa phương.
Bên cạnh đó, ngài nói việc các hộ dân, chấp nhận đến nơi tái định cư hay không họ phải tự mình quyết định.
Được biết, giáo xứ Đông Yên được thành lập tại vùng đất này từ năm 1927 do nhu cầu tâm linh của dân ngư phủ. Họ chọn thánh Phêrô làm bổn mạng, người đánh cá miền Galilê xưa được Chúa Giêsu kêu gọi làm Tông đồ. Giáo xứ Đông Yên có 5000 giáo dân.
Đức Thiện, VRNs tổng hợp

TT Nguyễn Tấn Dũng vào Quốc Hội Úc bằng cửa hậu

Vì sao thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng phải vào quốc hội Úc bằng... cửa hậu?



Ngày 17/3/2015, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và phái đoàn CSVN trong chuyến công du Úc do quá hoảng sợ nên đã phải vội vàng vào trụ sở tòa nhà quốc hội bang New South Wales... bằng cửa hậu.

Muốn biết lý do, mời bà con xem video phóng sự của đài SBTN Úc Châu sẽ rõ nguyên nhân vì sao thủ tướng ra nông nỗi này.

Để có được cuộc hội kiến với thống đốc bang New South Wales David Hurley, 
vợ chồng thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và phái đoàn 
quan chức CSVN đã phải đi bằng cửa hậu.
 

Cuộc Họp Báo Của Nguyễn Tấn Dũng Và Thủ Tướng Úc

Nguyễn Tấn Dũng bị Thủ tướng Úc nói cho vào mặt không dám trả lời đành cười trừ!

Ngoc Nhi Nguyen (Danlambao) - Trong cuộc họp báo với Nguyễn Tấn Dũng vào ngày 18 tháng 03 tại thủ đô Canberra vừa qua, Thủ tướng Úc là ông Tony Abbott thông báo cho ông Dũng biết rằng trong tương lai, Úc sẽ cắt giảm viện trợ cho các nước trong khu vực Đông Nam Á, bao gồm Việt Nam, và sẽ giảm tới 11 tỷ. Được biết trong quý 2014 - 2015, Úc đã viện trợ cho Việt Nam số tiền là 140 triệu đô la. 

Ông Abbott nói thẳng vào mặt ông Dũng: "Viện trợ là để giúp cho nước ông (và các nước còn nghèo khác) có thêm điều kiện để cải tổ và xây dựng kinh tế vững mạnh, để nước đó có thể phát triển đến mức tự lo cho dân của mình được, chứ không phải để nước đó tạo thành thói quen ăn bám" (Nhục chưa hả ông Dũng?)

Ông Abbott còn nói "Hai nước Úc và Việt Nam đều đã có hòa bình trong suốt 40 năm qua, đó là điều kiện để dễ dàng phát triển kinh tế. Nhất là dưới sự lãnh đạo tài tình của ông Dũng đây thì Việt Nam phải phát triển thật tốt" (Móc họng ông đó ông Dũng, đầu óc y tá rừng của ông có hiểu nổi không? Người ta chửi xéo ông lãnh đạo kiểu gì mà 40 năm hòa bình rồi mà đất nước vẫn đói nghèo phải đi ăn xin hoài vậy?) 

Cuối cùng ông Abbott bồi thêm 1 câu "Đương nhiên điều quan trọng nhất là ông phải lo cải tổ kinh tế trong nước sao cho ổn định, chứ kinh tế trong nước không ổn định được thì ra ngoài thế giới rất khó làm người bạn tốt hay làm láng giềng tốt."(Hiểu ông Abbott nói gì không hả ông thủ tướng cộng sản? Ông ta nói ông mà để cho tham nhũng hối lộ lan tràn, khiến cho kinh tế VN ngày càng lụn bại và vô tổ chức, thì thế giới không ai thèm chơi với các ông đâu! Phải lo mà bài trừ tệ nạn tham nhũng đi, bao gồm bản thân ông và gia đình ông đầu tiên đó ông Dũng ạ!) 


Sau khi nghe ông Abbott nói thẳng như vậy, và được hỏi có cảm tưởng gì, thì ông Dũng không dám trả lời mà đành cười gượng gạo, rồi lảng qua chuyện khác. 

Tại sao ông Dũng không dám trả lời? Thứ nhất là vì tuy nghe qua thông dịch viên, nhưng đầu óc bã đậu của tay y tá rừng xài bằng luật giả này chưa chắc đã hiểu ông Abbott nói gì! Thứ 2 quan chức Việt Nam, bao gồm lãnh đạo cao cấp, ra nước ngoài chỉ biết cầm giấy do ban Tuyên Giáo soạn sẵn mà đọc, có tên nào dám mở miệng cho ý kiến riêng? Thứ 3 là sợ trả lời lại bị hỏi tiếp, bị moi ra các vấn đề tham nhũng, bị hỏi tài sản của ông có bao nhiêu thì chết! Vì vậy làm thân thủ tướng 1 nước mà bị hỏi 1 câu cũng không dám trả lời! Thật là nhục nhã!!

Tờ báo The Guardian của Úc đã đăng tải các thông tin trên. Ngoài ra phần còn lại bài báo đưa tin và hình ảnh đồng bào Úc châu biểu tình đả đảo Nguyễn Tấn Dũng và chế độ cộng sản, tố cáo những vi phạm nhân quyền và hành vi bán nước cho Trung Cộng của nhà cầm quyền Việt Nam.

Bài báo còn nhắc đến bản tường trình về Nhân Quyền của ông Heiner Bielefeldt, báo cáo viên đặc nhiệm của Liên Hiệp Quốc, sau khi đi thị sát ở Việt Nam đã nhận định rằng tình trạng nhân quyền tại đây hiện nay còn rất tồi tệ! 

Đi ăn xin nước người mà 1 mặt bị đồng hương ở hải ngoại tố cáo, đả đảo, 1 mặt bị người ta nói như mắng thế, có nhục không hả ông thủ tướng CSVN? 




Hà Tĩnh: Phản đối phá nhà thờ, nhiều giáo dân Đông Yên bị CA hành hung



Bạn đọc Danlambao - Sáng ngày 17/3/2015, nhà cầm quyền CS Hà Tĩnh đã huy động hàng ngàn côn an, cảnh sát cơ động kéo đến cưỡng chế, đập phá nhà thờ giáo xứ Đông Yên (huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh).

Hàng trăm giáo dân đã tập trung ôn hòa tại nhà thờ để phản đối. Đây là những người dân không chấp nhận lệnh cưỡng chế do việc bồi thường không thỏa đáng. 

Video ghi lại hiện trường cho thấy những tiếng gào thét dữ dội, giáo dân đã bị côn an đánh ngất xỉu trong lúc phản đối việc phá dỡ nhà thờ. 

Sau cùng, các công trình phụ của nhà thờ cũng đã bị đập phá tan tành. Vụ cưỡng chế cũng đã khiến nhiều giáo dân bị đánh gây thương tích.

Nguyên nhân vụ việc xuất phát từ việc nhà cầm quyền Hà Tĩnh yêu cầu người dân giáo xứ Đông Yên phải di dời đến khu ‘tái định cư’ cách đó hàng chục km.

Hàng trăm hộ dân đã từ chối di dời do việc đền bù không thỏa đáng, điều kiện sống ở khu ‘tái định cư’ không đảm bảo. Hiện còn khoảng 158 hộ dân vẫn kiên trì bám trụ và bảo vệ nhà thờ.

Lãnh Đạo Hà Nội "Thiếu Trí Tuệ" Trong Việc Chặt Phá Cây Xanh

GS Thuyết: lãnh đạo Hà Nội 'thiếu trí tuệ'?Chia sẻ

GS. Nguyễn Minh Thuyết
GS. Nguyễn Minh Thuyết nói giới lãnh đạo, quản lý ở Hà Nội 'thiếu trí tuệ' và 'thiếu dân chủ' trong vụ chặt hạ cây xanh.
Giới chức lãnh đạo, quản lý ở Hà Nội có vấn đề về mặt 'trí tuệ' và 'thiếu dân chủ' trong chiến dịch chặt hạ cây xanh gây tranh cãi và vừa bị đình chỉ ở thủ đô, theo một cựu Đại biểu Quốc hội Việt Nam.
Trao đổi với Tọa đàm Cuối tuần ( Hangout) của BBC hôm 22/3/2015, Giáo sư Nguyễn Minh Thuyết, nguyên Phó Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, thiếu niên và nhi đồng của Quốc hội Việt Nam, nói:
"Tôi có cảm tưởng là ở đây có sự thiếu trí tuệ của những người chịu trách nhiệm ở Hà Nội và thứ hai là sự thiếu dân chủ.
"Tại sao mà tôi lại nói là thiếu trí tuệ? Là vì ai cũng biết những cây xanh này đã trồng lâu rồi và nó làm nên vẻ đẹp của Hà Nội và nó rất thuận tiện cho đời sống của dân, nhất là ở miền đất nắng nóng mùa hè như thế này.
"Thế nhưng trong số những cây trồng từ thời Pháp thuộc, thì cũng có nhiều cây xà cừ, đấy là những cây rễ nông, cũng có thể dễ đổ, nhất là khi nó đã nặng và đặc biệt đối với những cây lâu năm, thì nó có thể sâu, mọt v.v... Nó đổ lên đầu người, cũng đã gây ra chết người rồi.
"Việc thành phố lo lắng tỉa hoặc chặt những cây hỏng đi để mà trồng bằng cây mới, tôi nghĩ là việc làm đúng đắn thôi.
"Nhưng mình làm một lúc đến từng ấy cây thì nó đúng hay không? Và tại sao cây sâu, mọt gì đó mà cả một tuyến phố, như là Nguyễn Chí Thanh, đường Kim Mã lại bị chặt gần sạch. Chẳng lẽ tất cả các cây ở đấy đều già cỗi hết?
"Thế thì tôi cho cái này thể hiện tầm nhìn rất là thiển cận, cho nên tôi nói thiếu trí tuệ là ở chỗ đấy."

'Thiếu dân chủ'

Tuần hành bảo vệ cây xanh ở Hà Nội
Người dân Hà Nội xuống đường tuần hành bảo vệ cây xanh ở Hà Nội tại hồ Thiền Quang, hôm Chủ nhật 22/3/2015.
Về vấn đề giới chức Hà Nội chịu trách nhiệm trong chiến dịch chặt cây xanh 'thiếu dân chủ', Giáo sư Thuyết nêu quan điểm với Bàn tròn:
"Chủ trương chặt cây xanh này, chặt có số lượng cực lớn như thế, có những phố là mình (Hà Nội) tàn sát gần hết như thế mà không hề thông báo cho người dân, không hề hỏi ý kiến người dân, mà các chuyên gia tôi thấy không mấy ai mà có thể được hỏi.
"Thí dụ như là một trong những chuyên gia về sinh học, có một chức vụ ở Tổng Hội Sinh học Việt Nam như Giáo sư Nguyễn Lân Dũng, tôi thấy ông phát biểu ở trên đài ông cũng chưa từng đọc (dự án)...
"Tại sao lại như vậy và khi họp báo, ông Phó Trưởng ban Tuyên huấn Thành ủy Hà Nội nói rằng việc này không phải hỏi dân, có thể nói rằng làm như thế là thiếu dân chủ.
"Thế còn tôi không nói đến một điều mà rất nhiều người dân người ta nghĩ, đó là ở đây có những quyền lợi vật chất, ở Việt Nam bây giờ người ta quen gọi một cách lịch sự là lợi ích nhóm," Giáo sư Thuyết nói với Bàn tròn Cuối tuần của BBC.

'Đổ lỗi cấp dưới?'

Hôm Chủ Nhật, báo chí, truyền thông nhà nước nhất loạt đưa tin Hà Nội đã đình chỉ một số chức vụ cấp phòng ở Sở Xây dựng liên quan vụ việc, khi được hỏi đây đã phải là người chịu trách nhiệm cao nhất chưa, còn ai phải chịu trách nhiệm hay không, Giáo sư Thuyết nói:
"Tôi nghĩ việc này không chỉ liên quan tới Sở Xây dựng, liên quan tới Công ty Công viên Cây xanh đâu, mà nó liên quan đến lãnh đạo thành phố.
"Tôi cho rằng chắc chắn lãnh đạo thành phố phải chịu trách nhiệm về việc này.
"Tôi rất ngạc nhiên là sau khi xảy ra sự việc thì Chủ tịch Ủy ban Nhân dân Thành phố mới đề nghị Sở Xây dựng rà soát lại việc này, tôi cho rằng nó không bình thường.
"Còn việc này trước khi ông ấy duyệt, thì ông ấy đã phải nghiên cứu kỹ các báo cáo của các cấp ở bên dưới, tham khảo ý kiến các chuyên gia, thì mới đi đến quyết định này.
"Bây giờ mình đổ tội cho tất cả cấp thi hành, người ta thực hiện, tôi cho rằng không đúng," Giáo sư Thuyết nêu quan điểm.

Thursday, 5 March 2015

Nếu không có đảng cộng sản, Việt Nam sẽ ra sao?



Tại Việt Nam, thông thường vào những dịp lễ Tết, các phương tiện truyền thông độc quyền của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam đã ngày đêm cho phát bài “Đảng cho ta một mùa xuân” của Phạm Tuyên. Người ta thấy có hai điều nghịch lý:
Nghịch lý thứ nhất là những lời lẽ ca tụng đảng CSVN hòan tòan trái ngược với những gì đã và đang xảy ra trên thực tế, kể từ khi đảng này cướp được chính quyền, trên một nửa nước Miền Bắc (1954-1975 ) và trên cả nước kể từ sau ngày 30-4-1975. Đây là nguyên văn một vài lời ca ấy, chỉ cần nghe qua thôi, người dân Việt Nam bình thường cũng thấy ngay sự láo khóet trơ trẽn, khiến những người nghe nhạy cảm có thể buồn nôn hay những nạn nhân của Cộng đảng có thể phẫn nộ không ngăn được tiếng chửi bình dân: “...đúng là cộng sản gian ác, ăn gian nói dối”.
Lời ca rằng “Đảng đã cho ta một Mùa xuân đầy ước vọng, một mùa xuân tươi tràn ánh sáng khắp nơi nơi…”; rằng “ Bao năm khổ đau đất nước ta không có mùa xuân, cuộc đời tăm tối chốn lao tù bao hờn căm. Vừng dương hé sáng khi khắp nơi ta có Đảng, bóng tối lui dần, tiếng chim vui hót vang…”.
 Lời ca này phải được viết lại như sau mới đúng với lịch sử và thực tế: “Đảng đã đã không cho mà đã cướp mất, không chỉ một, mà tất cả những mùa xuân đầy ước vọng của mỗi người dân Việt Nam và mùa xuân của cả dân tộc. Bao năm khổ đau đất nước ta không có Mùa xuân, cuộc đời tăm tối chốn lao tù bao hờn căm” kể từ khi có Đảng. Vừng dương chỉ hé sáng khi khắp nơi nơi không còn có Đảng, và bóng tối sẽ lui dần, tiếng chim sẽ vui hót vang lừng ...khi Đảng tiêu vong.
Điều nghịch lý thứ hai là, Phạm Tuyên, tác giả bài hát có những lời ca ngợi đảng CSVN như thế lại là con của học giả Phạm Quỳnh, người đã bị Việt Minh sát hại vào tháng 9 năm 1945, vì cái gọi là “tội phản động”. Chúng ta hãy nghe báo Tự Do Ngôn Luận số 93 phát hành ngòai luồng trong nước trước đây nhận định: “Đây là một trong những bài hát lố bịch, trơ trẽn nhất của Cộng sản Hà Nội, được sáng tác năm 1960 bởi một nhạc sĩ bồi bút hạ đẳng (hay thượng đẳng cũng vậy), kẻ đã viết rất nhiều ca khúc nâng bi chế độ bằng chính máu của thân phụ mình, học giả Phạm Quỳnh (bị Hồ Chí Minh ra lệnh xử tử ngày 6-9-1945) và bằng chính máu của các bạn nghệ sĩ nạn nhân vụ Nhân văn Giai phẩm”. Báo này viết tiếp “...đểu giả, lố bịch và trơ trẽn, vì bài hát ca tụng đảng như Thượng Đế, như Ông Trời, đang lúc kể từ khi nó xuất hiện trên đất nước cho tới nay, thực tế đã hoàn toàn trái ngược. Sự kiện chứng minh thì vô số vô vàn. Quê hương của con Hồng cháu Lạc, từ ngày bị ác đảng đó thống trị, chỉ trông thấy mùa đông tang thương u ám, chỉ nhìn thấy sự suy thoái cằn cỗi tụt hậu, chỉ nghe thấy tiếng thở than chán đời, chỉ cảm thấy nỗi cay đắng tủi nhục, chỉ nếm thấy sự giả trá thù hận và chỉ mộng thấy một chân trời u ám, một tương lai tối đen...Suốt trên 60 năm nay, toàn dân rên siết dưới tay toàn đảng, qua toàn bộ chủ trương đường lối nhắm mục tiêu toàn trị bằng khủng bố và cướp bóc, bằng lừa gạt và bạo hành”.
Vậy thì một giả định lịch sử, là nếu không có đảng CSVN ra đời vào ngày 3-2-1930, Việt Nam sẽ ra sao? Câu trả lời chung của nhiều người Quốc gia cũng như cộng sản phản tỉnh là:

1/- Nếu không có đảng CS thì cuộc kháng chiến chống Pháp của nhân dân Việt Nam dưới sự lãnh đạo của các chính đảng quốc gia và các nhà ái quốc theo ý thức hệ Quốc gia đã gìành được độc lập vào Tháng 8 năm 1945, sau khi Nhật dầu hàng đồng minh, trao trả độc lập cho chính quyền quốc gia Trần Trọng Kim.
2/- Nếu không có đảng CS thì đã không có cuộc kháng chiến 9 năm vô ích do đảng này và Hồ Chí Minh phát động,làm hao tổn quá nhiều xương máu nhân dân và nhân tài vật lực quốc gia do chủ trương tiêu diệt “phản động” và “tiêu thổ kháng chiến” của Việt Minh Cộng sản.
3/- Nếu không có đảng CS thì Việt Nam đã không rơi vào thế gọng kìm của cuộc chiến tranh ý thức hệ, với số phận không may: Đất nước qua phân, chiến tranh cốt nhục tương tàn kéo dài 21 năm (1954-1975), sát hại nhiều người Việt Nam trên cả hai miền đất nước, làm phân hóa và suy yếu dân tộc
4/- Sau cùng, nếu không có đảng CS,Việt Nam đã là một nước có chế độ dân chủ pháp trị từ lâu, như hầu hết các nước thuộc địa khác cùng thời, đã được các đế quốc thực dân Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha trao trả độc lập sau Thế Chiến Thứ Hai. Vì đây là xu thế giải thực tất yếu của thời đại hậu Thế Chiến II.
Đến đây thì ai cũng thấy đảng CSVN đã chẳng có công mà chỉ có tội với nhân nhân, với dân tộc và đất nước. Sự ra đời của Cộng đảng Việt Nam thực tế không phải là cái phúc, chẳng phải là “cứu tinh” như họ từng rêu rao láo khóet, mà là một tai họa “vô tiền khóang hậu”, đã để lại hậu quả nghiêm trọng, toàn diện cho Tổ Quốc Việt Nam, di hại cho các thế hệ người Việt Nam hiện tại cũng như nhiều thế hệ tương lai.