Friday, 26 September 2014

Lời Mẹ Trăn Trối - Thơ PHAN HUY

Lời Mẹ Trăn Trối

‘Từ thuở mang gươm đi giúp nước
Ngày đêm thương nhớ đất Thăng long’
Đến lúc trở về tan mộng ước
Một bầy quỉ đỏ chiếm non sông
Máu chảy oán hờn trên ruộng đất
Mẹ già tức tưởi chết oan khiên
Mắt mẹ trợn trừng như muốn nói
“Kẻ cướp, con ơi, đảng bạo quyền!”
“Kẻ cướp, con ơi, đảng bạo quyền!
Vốn là nghiệp chướng của Rồng Tiên
Tham tàn, dốt nát, lòng lang sói
Chỉ biết dâm ô với bạc tiền.”
“Kẻ cướp, con ơi, đảng bạo quyền!
Một bầy hoang tưởng, lũ cuồng điên
Theo đường mac xít quên nòi giống
Bán rẻ quê nhà, nhục tổ tiên.”
“Kẻ cướp, con ơi, đảng bạo quyền!
Mẹ lầm theo đảng mấy mươi niên
Hiến vàng, nộp thóc, nuôi ‘đồng chí’
U uất mang theo xuống cữu tuyền.”
“Hãy nhớ lời ta hỡi các con!
Đảng là một kẻ cướp non sông
Cướp công kháng chiến người yêu nước
Tôi tớ Nga Tàu đại ác ôn.”

Wednesday, 24 September 2014

Chưa thức tỉnh thì mãi mãi tụt hậu

Chưa thức tỉnh thì mãi mãi tụt hậu


000_Hkg8230443.jpg 

Xích lô đợi khách hàng bên ngoài quán cà phê Starbucks đầu tiên tại TPHCM hôm 31/1/2013
 AFP photo




Tại diễn đàn Phát triển Châu Á (ADF) tổ chức ngày 19/9/2014 tại Hà Nội, đại diện Tổ chức Hợp tác và Phát triển kinh tế (OECD) đánh giá Việt Nam sẽ mất 40 năm tức tới 2058 mới vượt ngưỡng thu nhập trung bình. Điều này phản ánh thực trạng kinh tế Việt Nam hay là một đánh giá quá bi quan.
Theo Ngân hàng Thế giới, một quốc gia có thu nhập trung bình có nghĩa là lợi tức bình quân đầu người ở trong khoảng 1.000 USD đến 12.000 USD một năm. Tuy vậy Việt Nam mới chỉ bước vào các nấc thang đầu tiên của nhóm các nước thu nhập trung bình, vì người Việt Nam mới chỉ đạt GDP đầu người khoảng 1.900 USD. Đây là cách tính máy móc lấy tổng sản phẩm nội địa chia cho dân số.
Để người Việt Nam tiến tới mức GDP đầu người 12.000 USD/năm thì có lẽ đã quá tầm mơ ước của Đảng và Nhà nước Việt Nam; vượt qua ngưỡng này và bước vào câu lạc bộ các nước thu nhập cao vào năm 2058 được xem là một đánh giá có phần lạc quan chứ không phải bi quan.
Trả lời chúng tôi, Phó Giáo sư Tiến sĩ Ngô Trí Long chuyên gia kinh tế từ Hà Nội nhận định rằng Việt Nam có thể bị ách tắc trong bẫy thu nhập trung bình. Ông nói:
... nếu không được giải quyết một cách quyết liệt, thì chắc chắn nền kinh tế Việt Nam sẽ còn tụt hậu, 40 năm nữa không những không thể đuổi kịp mà còn tụt hậu xa hơn nữa so với các nước trong khu vực.  
-PGS TS Ngô Trí Long 
“Hoàn toàn có thể xảy ra nếu không thực hiện cải cách thể chế, cải cách quyết liệt tạo sự bình đẳng sân chơi giữa các thành phần kinh tế; coi con người là nhân tố quyết định, cốt lõi là phải tạo ra năng suất cao. Hiện nay năng suất lao động so với thế giới và khu vực thì Việt Nam đứng vào loại thấp nhất. Đây là mối nguy hiểm tạo một rào cản rất lớn cho động lực phát triển kinh tế. Cho nên nếu tất cả những thách thức, những khó khăn tồn tại bất cập hiện nay nếu không được giải quyết, không được xử lý một cách quyết liệt triệt để, thì chắc chắn nền kinh tế Việt Nam sẽ còn tụt hậu, 40 năm nữa không những không thể đuổi kịp mà còn tụt hậu xa hơn nữa so với các nước trong khu vực.”
So với láng giềng Việt Nam tụt hậu khá xa, cụ thể năm 2013 Malaysia có GDP đầu người 10.514 USD, Thái Lan 5.779 USD. Những láng giềng này cũng đang nằm trong mức thu nhập trung bình, nhưng theo OECD Malaysia sẽ là quốc gia Đông Nam Á tiến lên nước thu nhập cao vào năm 2020, Thái Lan và năm 2031. Trung Quốc, nền kinh tế lớn thứ nhì thế giới có GDP đầu người 6.807 USD và có khả năng thoát ngưỡng thu nhập trung bình vào năm 2026.
Theo VnExpress, phát biểu tại Diễn đàn Phát triển Châu á tổ chức ở Hà Nội, Giáo sư Keun Lee thuộc Đại học Quốc gia Hàn Quốc, lấy kinh nghiệm phát triển thành công của quốc gia mình và lập luận: “yếu tố có thể giúp các nước vươn lên thoát bẫy thu nhập trung bình là con người và sự đổi mới sáng tạo.”
Vì đâu nên nỗi?
Phải chăng những vấn đề vừa nêu đã cản trở sự phát triển của Việt Nam. Phó Giáo sư Ngô Trí Long nhận định:
000_Hkg9412954-400.jpg
Một người buôn bán vỉa hè đang đếm tiền. Ảnh chụp ngày 27/1/2014 tại Hà Nội. AFP photo
“Đây là cách nhận định hoàn toàn đúng mà nhiều chuyên gia cũng đã có kiến nghị với các cơ quan chức năng cũng như với chính phủ. Bởi vì cho tới hiện nay nếu không có sức sáng tạo, cũng như đặc biệt về năng suất lao động mà không phát huy, không đổi mới thể chế thì chắc chắn Việt Nam sẽ rơi vào bẫy thu nhập trung bình và sẽ tụt hậu hơn nữa so với các nước trong khu vực. Đây là điều nhà nước Việt Nam cũng đã nhìn thấy và đang quyết tâm đẩy mạnh. Thế thì giữa quyết tâm đấy và việc có thực hiện được hay không hãy chờ xem xét ở phía trước.”
Yếu tố con người và tinh thần đổi mới sáng tạo có thể hiểu như thế nào trong hoàn cảnh Việt Nam. Gần bốn thập niên sau khi Cộng sản Việt Nam thống nhất đất nước và thiết lập thể chế một đảng toàn trị, nền kinh tế Việt Nam được Ngân hàng phát triển Châu Á đánh giá kém sáng tạo và xếp một bậc sau nước Lào. Đánh giá này có thể máy móc dựa vào một số yếu tố, chỉ tiêu và có thể không mang nhiều ý nghĩa lắm.
Thạc sĩ Bùi Ngọc Sơn thuộc Viện Nghiên cứu Kinh tế và Chính trị thế giới được báo Đất Việt Online trích lời, đã đề cập đến nhược điểm của người Việt Nam là thích ăn sổi, không thích sáng tạo trong sản xuất, cho đến nay từ cây kim sợi chỉ, cái lược chải đầu cũng nhập từ Trung Quốc. Thạc sĩ Bùi Ngọc Sơn nhấn mạnh, chỉ số thông minh IQ của người Việt cao hơn nhiều nước khác, IQ xét về xử lý bộ não nhưng xử lý cái gì lại là chuyện khác. Theo lời vị chuyên gia Việt Nam có tiềm năng nhưng không đi vào thực tế.
Nhà giáo Đỗ Việt Khoa ở Hà Nội nhìn nhận vấn đề theo cách riêng của mình. Ông nói:
Tư duy bao cấp, tư duy làm ăn dối trá đối phó đó của người Việt nó nặng nề lắm và bây giờ ảnh hưởng nhiều thế hệ, đặc biệt giới lãnh đạo thì nói dối kinh khủng…
- Nhà giáo Đỗ Việt Khoa
“Nguyên nhân chính là do cả cái cơ chế này ở Việt Nam, người ta sống trong một thời kỳ giả dối thời gian rất dài. Giả dối biểu hiện rõ nhất là trong thời kỳ làm ăn hợp tác xã, việc công người ta làm ẩu. Làm hợp tác xã kẻng rồi mãi bà con mới đi, đi thì làm qua quýt chưa kẻng đã thấy về nhà. Tư duy bao cấp, tư duy làm ăn dối trá đối phó đó của người Việt nó nặng nề lắm và bây giờ ảnh hưởng nhiều thế hệ, đặc biệt giới lãnh đạo thì nói dối kinh khủng…
Trong ngành giáo dục chúng tôi tỷ lệ nói dối thật khủng khiếp, thầy cô cũng nói dối, học sinh sẽ học được bệnh nói dối ngay từ sớm và như thế thì còn cái gì là sáng tạo nữa, còn cái gì là động lực trung thực nữa.”
Việc Việt Nam sập bẫy thu nhập trung bình là điều đã được dự báo từ lâu. Nhưng dự báo thẳng thắn là Việt Nam có thể mất 40 năm mới ra khỏi cái “ao” thu nhập trung bình, thì quả là một thông tin gây sốc cho người dân.
Bên cạnh sự kiện Diễn đàn Phát triển Châu Á diễn ra hôm 19/9 tại Hà Nội. Cùng ngày Chủ tịch Ngân hàng Phát triển Châu Á (ADB) ông Takehiko Nakao có họp báo ở Thủ đô Việt Nam nhân chuyến viếng thăm hai ngày. Ông Nakao khuyến cáo Việt Nam cần thực hiện hiệu quả những luật lệ và qui định trong kinh doanh để tạo sân chơi bình đẳng cho tất cả các doanh nghiệp và hỗ trợ phát triển một môi trường cạnh tranh lành mạnh hơn. Theo lời Chủ tịch ADB, khu vực tư nhân đóng vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy năng lực cạnh tranh của Việt Nam và tránh bẫy thu nhập trung bình.
Thế nhưng Việt Nam dường như đã bỏ lỡ một cơ hội để sửa sai thể chế kinh tế ngược đời của mình. Việt Nam kiên định với kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa và bản Hiến pháp sửa đổi năm 2013 vẫn minh định kinh tế Nhà nước là chủ đạo nền kinh tế.
Nguồn: http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/vn-needs-40yrs-get-out-of-middle-income-trap-nn-09222014120718.html

Thursday, 18 September 2014

Việt Nam: Tình trạng tử vong và chấn thương khi bị công an giam giữ là rất phổ biến

Việt Nam: Tình trạng tử vong và chấn thương khi bị công an giam giữ phổ biến ở Việt Nam 0

 
Gia đình ông Trịnh Xuân Tùng (mẹ Nguyễn Thị Cúc, vợ Nguyễn Thị Miền, con gái Trịnh Kim Tiến và Trịnh Cẩm Tú) bên ngoài tòa án, ngày 17/7/2012, trước phiên tòa phúc thẩm nguyên Trung tá Nguyễn Văn Ninh, bị kết án vì gây ra cái chết của ông Trịnh Xuân Tùng. Gia đình ông Trịnh Xuân Tùng (mẹ Nguyễn Thị Cúc, vợ Nguyễn Thị Miền, con gái Trịnh Kim Tiến và Trịnh Cẩm Tú) bên ngoài tòa án, ngày 17/7/2012, trước phiên tòa phúc thẩm nguyên Trung tá Nguyễn Văn Ninh, bị kết án vì gây ra cái chết của ông Trịnh Xuân Tùng. © 2012 Dân làm báo và các cộng tác viên
Gia đình ông Trịnh Xuân Tùng (mẹ Nguyễn Thị Cúc, vợ Nguyễn Thị Miền, con gái Trịnh Kim Tiến và Trịnh Cẩm Tú) bên ngoài tòa án, ngày 17/7/2012, trước phiên tòa phúc thẩm nguyên Trung tá Nguyễn Văn Ninh, bị kết án vì gây ra cái chết của ông Trịnh Xuân Tùng.
© 2012 Dân làm báo và các cộng tác viên
Cần khẩn cấp chấm dứt nạn bạo hành, bảo đảm công lý cho nạn nhân
HRW | SEPTEMBER 16, 2014
(Bangkok, ngày 16 tháng Chín năm 2014) – Tổ chức Theo dõi Nhân quyền nhận định qua bản phúc trình được công bố hôm nay rằng tình trạng công an bạo hành những người bị câu lưu, giam giữ, thậm chí trong một số trường hợp gây tử vong, xảy ra trên khắp các vùng miền ở Việt Nam. Tổ chức Theo dõi Nhân quyền tuyên bố rằng chính quyền Việt Nam cần hành động ngay lập tức để chấm dứt những cái chết mờ ám trong thời gian bị giam giữ và tình trạng công an dùng nhục hình với những người bị giam, giữ.
Bản phúc trình dài 23 trang, với tiêu đề “Công bất an: Những vụ tử vong khi bị tạm giam, giữ và vấn nạn công an bạo hành ở Việt Nam,” trình bày một số vụ điển hình về nạn bạo hành của công an dẫn tới tử vong hoặc chấn thương nặng cho những người bị giam giữ, tính từ tháng Tám năm 2010 đến tháng Bảy năm 2014. Tổ chức Theo dõi Nhân quyền ghi nhận tình trạng bạo hành tại 44 trong số 58 tỉnh, trải khắp các vùng miền khác nhau ở Việt Nam và ở cả năm thành phố lớn.
“Vùng miền nào ở Việt Nam cũng có tình trạng công an bạo hành dã man những người bị giam, giữ,” ông Phil Robertson, Phó Giám đốc Phụ trách Châu Á của Tổ chức Theo dõi Nhân quyền nói. “Đó là một vấn nạn nhân quyền mà chính quyền Việt Nam đang đối mặt, cần phải điều tra và bắt đầu truy cứu trách nhiệm những công an hành vi bạo hành.”
Vùng miền nào ở Việt Nam cũng có tình trạng công an bạo hành dã man những người bị giam, giữ. Á của Tổ chức Theo dõi Nhân quyền nói. “Đó là một vấn nạn nhân quyền mà chính quyền Việt Nam đang đối mặt, cần phải điều tra và bắt đầu truy cứu trách nhiệm những công an hành vi bạo hành.
Phil Robertson, Phó Giám đốc Phụ trách Châu Á của
Phúc trình được dựa trên kết quả tập hợp và phân tích thông tin của Tổ chức Theo dõi Nhân quyền từ các tờ báo tiếng Việt do nhà nước quản lý, cùng với các tin bài từ các blog độc lập, báo chí công dân và các hãng thông tấn nước ngoài. Rất nhiều sự vụ nêu trong phúc trình chưa từng được công bố bằng tiếng Anh. Tổ chức Theo dõi Nhân quyền cũng tiến hành khảo cứu tại Việt Nam để chuẩn bị cho phúc trình, nhưng cuối cùng quyết định không phỏng vấn các nạn nhân và nhân chứng ở đó, vì gần như chắc chắn việc đó sẽ dẫn tới hậu quả là những người trả lời phỏng vấn sẽ bị trả đũa.
Trong nhiều trường hợp, những nạn nhân bị chết trong khi công an giam giữ chỉ bị câu lưu vì những lỗi nhỏ. Trong vụ việc xảy ra vào tháng Tám năm 2012, công an đánh Nguyễn Mậu Thuận, ở Hà Nội, đến chết sau khi ông bị bắt giữ chỉ ba tiếng đồng hồ trước đó vì một xích mích nhỏ với hàng xóm. Tháng Tám năm 2010, công an đánh đập và xịt hơi ca, khiến ông Lê Phúc Hùng ở Gia Lai tử vong trong khi tạm giữ vì bị nghi ăn trộm cuộn ống nước.
Nguyên nhân do phía công an đưa ra cho những cái chết như trên thường làm dấy lên nghi ngờ và tạo ấn tượng về sự bao che có hệ thống. Theo tuyên bố của công an thì đã có tới hàng chục người, trước đó hoàn toàn khỏe mạnh về thể chất và tinh thần, đã tự tử bằng cách treo cổ hay những cách khác. Trong các vụ việc khác, công an chỉ đưa ra những lời giải thích chung chung và thiếu tính thuyết phục, như trường hợp của Nguyễn Văn Đức ở tỉnh Vĩnh Long. Theo kết quả giảo nghiệm tử thi, anh bị chết vì tụ máu não và các chấn thương khác, nhưng công an cho rằng nguyên nhân của chấn thương là do các bác sĩ “quá mạnh tay” trong khi cấp cứu. Con số những người được cho là chết vì bệnh tật trong khi giam giữ lớn đến mức đáng ngạc nhiên, dù nhiều người trong số họ đang trẻ khỏe, trong độ tuổi 20 và 30. Tình trạng bị chấn thương trong thời gian bị công an giam giữ cũng thường xuyên được ghi nhận ở khắp các địa phương trong cả nước.
Một số nạn nhân sống sót nói rằng họ bị đánh để ép nhận tội, đôi khi về những hành vi họ khẳng định không hề thực hiện. Tháng Bảy năm 2013, công an tỉnh Sóc Trăng đánh và ép sáu người nhận tội giết người. Nhiều người khác cho biết họ bị đánh vì dám lên tiếng phê phán hay cố cãi lý với công an. Trong số nạn nhân của những vụ đánh đập có cả trẻ vị thành niên và người mắc bệnh tâm thần.
Báo chí trong nước đưa tin về những sự vụ này một cách không đồng đều, gây ra những mối quan ngại nghiêm trọng về tác động tiêu cực của tình trạng báo chí bị chính quyền kiểm soát. Trong một số vụ, báo chí đưa tin sát sao và chi tiết, vạch rõ những nội dung bất nhất trong các thông cáo và những sai phạm của công an, như trong vụ Nguyễn Công Nhựt, người được cho là đã “tự tử” trong đồn công an ở tỉnh Bình Dương vào tháng Tư năm 2011. Nhưng ngược lại, có những vụ quan trọng khác không hề được báo chí đăng tải, như cái chết của Hoàng Văn Ngài, người dân tộc thiểu số H’Mong vào tháng Ba năm 2013 ở tỉnh Đắk Nông. Các nhà báo cũng cho biết, trong một số vụ, chính quyền địa phương cản trở báo chí tiếp cận gia đình nạn nhân để phỏng vấn.
“Việt Nam nên để cho báo chí làm công việc điều tra và đưa tin về những vụ lạm quyền của chính quyền,” ông Robertson nói. “Báo chí độc lập có thể giúp đưa ra ánh sáng những vụ việc dễ bị ỉm đi.”
Công an gây ra các sai phạm nghiêm trọng, thậm chí chết người, ít khi phải đối mặt với hậu quả tương xứng. Trong nhiều trường hợp được chính thức công nhận là bạo hành, những công an liên quan chỉ bị kỷ luật nội bộ nhẹ nhàng, như phê bình hay khiển trách. Hiếm khi có chuyện hạ cấp bậc, thuyên chuyển hay buộc ra khỏi ngành, còn bị truy tố và kết án thì càng hiếm hơn nữa. Ngay cả những trường hợp bị khởi tố và kết án, công an dường như cũng được nhận những mức án nhẹ hoặc được hưởng án treo.
Trong một vụ, công an liên quan còn được thăng chức sau khi gây ra bạo hành. Vào tháng Bảy năm 2010, phó công an xã Nguyễn Hữu Khoa ở La Phù (huyện Hoài Đức, Hà Nội) bị tố cáo đã đánh đập một tài xế xe tải tên là Nguyễn Phú Sơn. Không rõ vụ việc được điều tra, xử lý như thế nào mà tới tháng Mười Hai năm đó, Nguyễn Hữu Khoa đã được thăng chức trưởng công an xã.
“Việt Nam cần nhanh chóng điều tra một cách vô tư về tất cả những khiếu tố liên quan đến công an bạo hành, và có hành động mạnh khi các bằng chứng thể hiện rõ hành vi bạo hành,” ông Robertson nói. “Chừng nào công an chưa nhận được một tín hiệu dứt khoát, rõ ràng từ các cấp lãnh đạo cao nhất của chính quyền rằng bạo hành sẽ không được dung thứ, thì người dân thường còn bất an khi bị rơi vào tay công an.”
Trong một số vụ việc, Tổ chức Theo dõi Nhân quyền nhận thấy rằng công an bắt người chỉ dựa trên những nghi vấn mơ hồ, không có bằng chứng kèm theo, sau đó đánh đập để ép buộc họ thú tội. Công an thường xuyên bỏ qua trình tự pháp lý cần thiết để bảo vệ người dân khỏi bị ngược đãi hay bắt giữ tùy tiện, và ngăn cản luật sư và người trợ giúp pháp lý tiếp cận ngay lập tức với thân chủ của mình.
“Tất cả những người bị bắt giữ cần phải được phép tiếp xúc ngay lập tức và không bị cản trở với luật sư của mình để giảm thiểu nguy cơ bị công an bạo hành trong khi thẩm vấn,” ông Robertson phát biểu.
Tổ chức Theo dõi Nhân quyền nhận định rằng chính quyền Việt Nam cần ngay lập tức đưa ra chính sách không dung thứ đối với hành vi bạo hành của công an, cung cấp các chương trình huấn luyện tốt hơn cho công an ở tất cả các cấp, đặc biệt là cấp xã, và lắp đặt hệ thống máy ghi hình ở những cơ sở thẩm vấn và tạm giam. Chính quyền cũng cần tạo điều kiện tăng cường vai trò của trợ giúp pháp lý đối với những nghi can và người bị tạm giữ, đồng thời bảo đảm tự do ngôn luận của nhà báo và trên mạng internet.
Chính quyền cần thành lập một ủy ban độc lập về các khiếu tố đối với công an để xem xét và điều tra tất cả các khiếu tố về bạo hành và sai phạm của công an, và tạo điều kiện ở cấp cao nhất cho việc tiến hành các cuộc điều tra nhanh chóng, vô tư, và việc truy tố xét xử những hành vi sai phạm và bạo hành của công an.
“Các cơ quan Liên Hiệp Quốc và các nhà tài trợ nước ngoài đang hỗ trợ Việt Nam thiết lập chế độ pháp quyền không nên để những hành xử lạm quyền của công an được duy trì,” ông Robertson nói. “Cần phải có những tiếng nói đồng loạt, tạo sức ép buộc chính quyền hành động để chấm dứt nạn công an bạo hành.”

Vietnam: Pervasive Deaths, Injuries in Police Custody 0


The family of Trinh Xuan Tung (his mother Nguyen Thi Cuc, his wife Nguyen Thi Mien, and his two daughters Trinh Kim Tien and Trinh Cam Tu) outside the court on July 17, 2012, waiting to attend appellate proceedings in the trial of former Col. Nguyen Van Ninh, convicted of causing Trinh Xuan Tung’s death. The poster features a picture of the perpetrator and slogans calling on authorities to impose a longer prison term. © 2012 Dan Lam Bao & contributors.
The family of Trinh Xuan Tung (his mother Nguyen Thi Cuc, his wife Nguyen Thi Mien, and his two daughters Trinh Kim Tien and Trinh Cam Tu) outside the court on July 17, 2012, waiting to attend appellate proceedings in the trial of former Col. Nguyen Van Ninh, convicted of causing Trinh Xuan Tung’s death. The poster features a picture of the perpetrator and slogans calling on authorities to impose a longer prison term.
© 2012 Dan Lam Bao & contributors.
Urgent Need to End Abuses, Ensure Justice for Victims
HRW | SEPTEMBER 16, 2014
(Bangkok) – Police throughout Vietnam abuse people in their custody, in some cases leading to death, Human Rights Watch said in a report released today. The Vietnamese government should take immediate action to end suspicious deaths in custody and torture of detainees by police, Human Rights Watch said.
The 96 page report, “Public Insecurity: Deaths in Custody and Police Brutality in Vietnam,” highlights cases of police brutality that resulted in deaths and serious injuries of people in custody between August 2010 and July 2014. Human Rights Watch documented abuses in 44 of Vietnam’s 58 provinces, throughout the country and in all five of the country’s major cities.
“Police severely abused people in custody in every region of Vietnam,” said Phil Robertson, deputy Asia director. “The Vietnam government has a human rights crisis on its hands and should investigate and start holding abusive police accountable.”
The report draws on Human Rights Watch’s review of police abuse cases reported in government controlled Vietnamese-language newspapers, as well as reports from independent bloggers, citizen-journalists, and foreign news agencies. Many of the accounts included in this report have never before been published in English. Human Rights Watch also conducted research in Vietnam for this report but decided to not interview victims and witnesses there because doing so would have exposed them to almost certain retaliation.
In many cases, those killed in police custody were being held for minor infractions. In an August 2012 case, police beat Nguyen Mau Thuan to death in Hanoi after arresting him less than three hours earlier in relation to a minor dispute in his neighborhood. In August 2010, police beat and tear-gassed Le Phuc Hung to death in Gia Lai province while holding him for allegedly stealing water pipes.
Police severely abused people in custody in every region of Vietnam. The Vietnam government has a human rights crisis on its hands and should investigate and start holding abusive police accountable.
Phil Robertson, deputy Asia director
Police frequently provided causes for these deaths that strained credulity and gave the appearance of systematic cover-ups. The police alleged that dozens of otherwise mentally and physically healthy people committed suicide by hanging or other methods. In other cases, only a vague and unconvincing explanation was given, as in the case of Nguyen Van Duc in Vinh Long province, who according to an autopsy died from hematoma in the brain and other injuries. Police attributed his injuries to doctors who were “too hard with their hands” during emergency treatment. A surprisingly large number of people—many of them young and healthy in their 20s and 30s—allegedly died from medical problems in custody. Injuries in police custody are also reported frequently throughout the country.
A number of survivors said they were beaten to extract confessions, sometimes for crimes they maintained they did not commit. In July 2013, Soc Trang province police beat and forced six men to confess to a murder. Others said they were beaten for criticizing police officers or trying to reason with them. Victims of beatings also included children and people with mental disabilities.
Local media coverage of these incidents has been uneven, raising serious concerns about the negative impact of government control of the media. In some instances, media reports were extensive and detailed, exposing conflicting police statements and misconduct, such as in the case of Nguyen Cong Nhut, an alleged “suicide” who died in custody in April 2011 in Binh Duong province. On the other hand, there was no media coverage of other key cases, such as the death of Hoang Van Ngai, an ethnic Hmong, in March 2013 in Dak Nong province. Journalists reported that in some cases local authorities had prevented them from approaching the families of victims for interviews.
“Vietnam should permit the media to do its job of investigating and reporting the news about official abuses,” Robertson said. “Independent journalism could help expose abuses that otherwise would be swept under the carpet.”
Officers who commit serious, even lethal, transgressions rarely face serious consequences. In many cases in which abuses are officially acknowledged police officers face only light internal disciplinary procedures, such as criticisms or warnings. Demotions, transfers, or dismissals of offending officers are rare, and prosecutions and convictions even rarer. Even when they are prosecuted and convicted, police officers tend to receive light or suspended sentences.
In one case, a police officer was even promoted after committing abuses. In July 2010, deputy chief Nguyen Huu Khoa of La Phu commune (Hoai Duc district, Hanoi) was accused of beating a truck driver named Nguyen Phu Son. It was unclear how the case was investigated and handled, but by December 2010, Nguyen Huu Khoa had been promoted to chief.
“Vietnam should promptly open an impartial investigation for every accusation of police brutality, and take strong action when the evidence reveals abuse,” Robertson said. “Until police get a loud and clear message from the top levels of government that abuse won’t be tolerated, there will be no security for ordinary people who fall into police hands,”
In several of the cases, Human Rights Watch found that police arrested people based on vague suspicions without supporting evidence, and then beat them to elicit confessions. Police also routinely ignored basic procedures to safeguard citizens against ill-treatment or arbitrary detention and prevented lawyers and legal consultants from gaining immediate access to their clients.
“All persons detained should be granted immediate and unhindered access to their lawyer in order to minimize possible police abuse during interrogation,” said Robertson.
The Vietnam government should immediately adopt a zero-tolerance policy for abuse by police, provide better training for police at all levels, particularly commune police, and install cameras in interrogation and detention facilities. The government also should facilitate the role of legal counsel for suspects and detainees and ensure freedom of expression for journalists and in the internet.
The government should also form an independent police complaints commission to review and investigate all reported police abuse and misconduct and provide high-level support for prompt and impartial investigations and prosecutions of police abuse and misconduct.
“UN agencies and international donors assisting Vietnam establish the rule of law shouldn’t allow these punishing police practices to continue,” Robertson said. “There should be a concerted outcry to press for government action to end police abuses.”

Ký tên ủng hộ Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam phản đối CSVN triệt hạ cơ sở Tôn Giáo tại Thủ Thiêm

Ký tên ủng hộ Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam phản đối CSVN triệt hạ cơ sở tôn giáo tại Thủ Thiêm.

Ký tên ủng hộ Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam phản đối CSVN triệt hạ cơ sở tôn giáo tại Thủ Thiêm.

    1.  
    2. Petition by

(English below)
Thư Kêu Gọi Ký TênỦng hộ Bản Lên Tiếng của Hội Đồng Liên Tôn Việt NamVề Việc Nhà Cầm Quyền CSVN Triệt Hạ Các Cơ Sở Tôn Giáo tại Thủ Thiêm
Ngày 15 tháng 9 năm 2014
Kính gửi: 
- quý Đại Diện Các Tổ Chức, Cộng Đồng, Chính Đảng và Truyền Thông
- quý Đồng Bào Việt Nam Trong và Ngoài Nước
Kính thưa Quý Vị,
Ngày 18/08/2014, nhà cầm quyền phường An Khánh, Quận 2, thành phố Sài Gòn đã gởi văn bản đến Hòa thượng Thích Không Tánh, Trụ trì Chùa Liên Trì cho biết là Chùa Liên Trì sẽ bị giải tỏa. Lệnh cưỡng chế, giải tỏa sẽ bắt đầu ngày 8/9 kéo dài đến 30/9/2014.
Ngoài Chùa Liên Trì, nhiều cơ sở tôn giáo khác cũng đang bị đe dọa giải tỏa như Giáo xứ Công giáo Thủ Thiêm và Tu viện Mến Thánh Giá Thủ Thiêm, hay các cơ sở đã bị giải tỏa trước đây như Nhà nguyện của Hội Thánh Tin Lành Việt Nam và Vườn cầu nguyện của Hội Thánh Tin Lành Mennonite.
Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam đã lên tiếng và tranh đấu, không để cho nhà cầm quyền Thành Phố Sài Gòn cướp đi các cơ sở tôn giáo đủ dạng đã hiện diện lâu đời tại Thủ Thiêm vì lợi ích cho xã hội và con người.
Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam mong mỏi quý đồng bào trong và ngoài nước, quý đoàn thể, chính đảng, cộng đồng khắp nơi tích cực góp phần bảo vệ các sơ sở tôn giáo tại Thủ Thiêm bằng cách ký tên ủng hộ Bản Lên Tiếng của Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam.
Trân trọng kính chào quý vị.
Điều phối viên Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam
Linh mục Đinh Hữu Thoại

======
Open Letter
Appeal for Support of the Statement by the Interfaith Council of Vietnam Regarding Efforts to Demolish Religious Institutions in Thu Thiem
September 15, 2014
- Representatives of international human rights organizations, democratic governments around the world, and news organizations
- All Vietnamese Compatriots
Ladies and Gentlemen:
On August 18, 2014, officials from An Khanh Ward, District 2 in Ho Chi Minh City informed The Venerable Thich Khong Tanh, residing abbot at Lien Tri Pagoda, that the pagoda will be closed down. The decision to close the pagoda will be implemented September 8 to September 30, 2014.
In addition to Lien Tri Pagoda, many other religious institutions are under the same threat including the Thu Thiem Catholic Church, the Congregation of the Lovers of the Holy Cross; not to mention already shuttered facilities owned by the Vietnam Evangelical Church and Mennonite Church.
The Interfaith Council of Vietnam had previously protested against the local government's decision to demolish religious institutions from Thu Thiem, despite their long record of service in the local community.
The Interfaith Council of Vietnam urgently appeal for your support and cooperation in protecting all religious institutions in Thu Thiem by cosigning the Council's Statement Regarding Religious Institutions in the New Thu Thiem City Development.
Thank you for your support in this very important effort.
Rev. Joseph Đinh Hữu Thoại, Coordinator
Interfaith Council of Vietnam

To: 
Ủng hộ Bản Lên Tiếng của Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam
Về Việc Nhà Cầm Quyền CSVN Triệt Hạ Các Cơ Sở Tôn Giáo tại Thủ Thiêm.

HỘI ĐỒNG LIÊN TÔN VIỆT NAM

Bản Lên Tiếng

Mọi cơ sở tôn giáo có quyền hiện diện lâu dài tại đô thị mới Thủ Thiêm

Theo kế hoạch của Nhà cầm quyền Việt Nam, bán đảo Thủ Thiêm, thuộc Quận 2, Tp. Hồ Chí Minh, sẽ trở thành một đô thị mới với tám khu vực được quy hoạch chi tiết cho thương mại, dân cư, hành chánh, giải trí, giao thông, giáo dục... Nói chung là có tất cả những gì cần cho một đô thị hiện đại, nhưng lạ lùng thay, lại không hề có quy hoạch cho sự hiện diện của các tôn giáo (điện thờ, tu viện, cơ sở bác ái xã hội…).

Tại đây, từ lâu đời đã có nhiều cơ sở của các Giáo hội như Dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm (174 năm), Thánh đường Công giáo Thủ Thiêm (154 năm), Chùa Liên Trì của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (hơn 70); gần đây lại có thêm Nhà nguyện của Hội thánh Tin lành Việt Nam, Vườn cầu nguyện của Hội thánh Tin lành Mennonite… Tất cả đã phục vụ nhu cầu tôn giáo của nhân dân trong vùng cũng như đem lại nhiều phúc lợi tinh thần, tâm linh cho xã hội. Thậm chí những cơ sở lâu năm còn được công nhận đã có công khai phá ra vùng đất sống Thủ Thiêm.

Thế nhưng, khi bắt đầu vạch kế hoạch thực hiện khu đô thị mới này, nhà cầm quyền Việt Nam tại Tp. HCM đã di dời hơn 10 ngàn gia đình không đúng pháp luật (đã có 11 ngàn đơn khiếu nại), ngoài ra còn dự tính xóa sổ các cơ sở tôn giáo nói trên. Trong thực tế, Nhà nguyện của Hội thánh Tin lành Việt Nam, Vườn cầu nguyện của Hội thánh Tin lành Mennonite đã bị san bằng năm 2003 và năm 2010. Ba cơ sở còn lại cũng rất nhiều lần bị ép buộc di dời nhưng họ đã quyết liệt phản kháng. Động thái mới nhất của nhà cầm quyền là sẽ san bằng Chùa Liên Trì nội trong tháng 9 năm 2014 này nếu vị viện chủ không nhận tiền bồi thường.

Nhà cầm quyền đưa ra lý do giải tỏa toàn bộ bán đảo Thủ Thiêm là vì lợi ích lâu dài của sự phát triển thành phố HCM. Nhưng nếu phát triển lâu dài mà lại không có sự hiện diện của tôn giáo thì nhu cầu tâm linh của dân cư sở tại và của những ai đến bán đảo này làm việc sẽ được đáp ứng ra sao và quyền tự do tôn giáo có ghi trong Hiến pháp sẽ được thực hiện thế nào? Hay chỉ là tiếp tục đẩy đô thị mới này và xã hội Việt Nam đến tình trạng suy thoái đạo đức toàn diện? Ngoài ra, phải chăng đó là vì tư lợi ích kỷ của các phe nhóm đang dòm ngó “vùng đất vàng” này?

Có thể những người quyết định về Quy hoạch đô thị mới Thủ Thiêm này không cần tôn giáo, vì họ là cộng sản, chủ trương vô thần tranh đấu, nhưng nhân dân cư trú ở đây và đến đây làm việc trong tương lai không phải là những người vô thần. Những người dân, những người chủ đất nước cần phải có nơi để thực hành tôn giáo và sống đời sống tâm linh của họ, cũng như vùng đất đô thị Thủ Thiêm cần sự hiện diện của tôn giáo để có chiều sâu đạo đức và nhân bản. Ngoài ra niềm tin tôn giáo là một nhu cầu không thể thiếu trong suốt lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc Việt Nam.

Do đó, Hội đồng liên tôn Việt Nam:

1- Cực lực phản đối việc san bằng, xóa sổ nhiều cơ sở tôn giáo trước đây cũng như cưỡng ép giải tỏa các cơ sở tôn giáo còn lại tại bán đảo Thủ Thiêm hiện thời.

2- Mạnh mẽ yêu cầu nhà cầm quyền phải điều chỉnh lại quy hoạch để chắc chắn bảo tồn hoàn toàn cơ sở và đất đai hiện có của Chùa Liên Trì, Thánh đường và Tu viện Mến Thánh Giá Thủ Thiêm, cũng như trả lại cơ sở cho hai Hội thánh Tin lành đã bị giải tỏa.

3- Cương quyết khẳng định các cơ sở tôn giáo từng có mặt hay còn có mặt tại Thủ Thiêm là thành phần không bao giờ được loại ra khỏi đó vì sự hiện diện lâu đời và vì ích lợi mà các cơ sở này đã và đang đóng góp cho xã hội và cho con người.

4- Thẳng thắn tuyên bố rằng việc cố tình giải tỏa mọi cơ sở tôn giáo ra khỏi bán đảo Thủ Thiêm là bằng chứng xác nhận Nhà cầm quyền Việt Nam đang vi phạm Hiến pháp về quyền tự do tôn giáo, đang cản trở nhu cầu tôn giáo của nhân dân, đang đi ngược lại xu hướng phát triển của nhân loại, tạo nguy cơ đưa đô thị mới này và cả nước đến tình trạng suy đồi đạo đức thêm nữa.

5- Cuối cùng, chúng tôi cũng yêu cầu nhà cầm quyền địa phương giải quyết thỏa đáng mọi đơn khiếu nại về nhà đất của các cựu cư dân Thủ Thiêm.

Làm tại Việt Nam, ngày 15 tháng 9 năm 2014

Các Chức sắc Hội đồng Liên tôn Việt Nam ký tên:

Công giáo:
- Linh mục Phêrô Phan Văn Lợi (đt: 0984.236.371)
- Linh mục Giuse Đinh Hữu Thoại (đt: 0935.569.205)
- Linh mục Antôn Lê Ngọc Thanh (đt: 0993.598.820)

Phật Giáo:
- Hòa thượng Thích Không Tánh (đt: 0165.6789.881)
- Thượng toạ Thích Viên Hỷ (đt: 0937.777.312)

Tin Lành
- Mục sư Nguyễn Hoàng Hoa (đt: 0121.9460.045)
- Mục sư Đinh Uỷ (đt: 0163.5847.464)
- Mục sư Đinh Thanh Trường (đt: 0120.2352.348)
- Mục sư Nguyễn Hồng Quang (đt: 0978.207.007)
- Mục sư Phạm Ngọc Thạch (đt: 0912.000.709)
- Mục sư Nguyễn Trung Tôn (đt: 0906.342.908)
- Mục sư Nguyễn Mạnh Hùng (đt: 0906.342.908)
- Mục sư Lê Quang Du (đt: 0121.2002.001)

Cao Đài:
- Chánh trị sự Hứa Phi (đt: 0163.3273.240)
- Chánh trị sự Nguyễn Kim Lân (đt: 0988.971.117)
- Chánh trị sự Nguyễn Bạch Phụng (đt: 0988.477.719)

Phật giáo Hoà Hảo:
- Hội trưởng Lê Quang Liêm (đt: 0199.2432.593)
- Ông Phan Tấn Hòa (đt: 0162.6301.082)
- Ông Tống Văn Chính (đt: 0163.5745.430)
- Ông Lê Văn Sóc (đt: 096.4199.039)

====

Support for the Statement by Interfaith Council of Vietnam Concerning Efforts to Eliminate Religious Institutions from Thu Thiem.

Interfaith Council of Vietnam

Statement

Regarding Religious Institutions in the New Thu Thiem City Development

According to government's plan, Thu Thiem area within Ho Chi Minh City will be developed into a new city with eight development zones for commercial, residential, administrative, entertainment, transportation and educational purpose. In short, most essential things a new city needs will be present with one very odd exception: there is no plan for the establishment of any religious institutions such as temples, churches or even offices for charity services.

For years, many religious institutions have existed in Thu Thiem including Congregation of the Lovers of the Holy Cross (174 years), Thu Thiem Catholic Church (154 years), Lien Tri Pagoda (70 years), and more recently facilities operated by Vietnam Evangelical Church and Mennonite Church. All of these institutions provide much needed religious services, spiritual support and other benefits to the local population. Some of the long established institutions are also recognized for their pioneering contribution in developing Thu Thiem into what it is today.

However, after Thu Thiem development plan was drawn up, Ho Chi Minh City government illegally relocated more than ten thousand families from the area (at present, there are already eleven thousand complaints filed) and conspired to eliminate the mentioned above religious institutions. In fact, facilities owned by Vietnam Evangelical Church and Mennonite Church were already shut down in 2003 and 2010 respectively. The remaining three institutions have been coerced to move numerous times but so far they have resisted. In their latest attempt, local government is threatening to demolish Lien Tri Pagoda by the end of September 2014 if the residing abbot does not accept their compensation payment.

Local government announced that Thu Thiem development plan is for the long term benefit and development of Ho Chi Minh City. How can people's religious and spiritual needs be met when long term development gives no consideration for religious institutions? How can freedom of religion as prescribed in the Constitution be accomplished? And, whether this is really all about lucrative payout for officials by taking control of the prime real estate involved?

Or perhaps those in charge of the new Thu Thiem city development do not believe in religion because they are Communist. But the residents of Thu Thiem have their needs for religion, for spiritual guidance and to practice their faiths. And the city of Thu Thiem needs religious institutions to provide the foundation for moral values and humanity, just as religious belief had provided that foundation throughout our history.

Therefore, the Interfaith Council of Vietnam:

1. Vehemently protest the previous demolition and elimination of many religious facilities, and the current coercion to relocate the remaining religious institutions in Thu Thiem.

2. Strongly urge city government to modify the current development plan and ensure the protection of all facilities and properties belonging to Lien Tri Pagoda, Thu Thiem Catholic Church and Congregation of the Lovers of the Holy Cross; and to ensure the return of properties belonging to Vietnam Evangelical Church and Mennonite Church.

3. Resolutely affirm that all religious institutions in Thu Thiem should never be eliminated because of their long history of dedicated services and benefits provided to society and the local residents.

4. Unequivocally declare that the effort to force the relocation of existing religious institutions from Thu Thiem is a clear evidence that the Government of Vietnam is violating freedom of religion as prescribed by the Constitution, denying citizens of their spiritual needs, contradicting long term development for humanity, and creating the risk for further moral degradation not just for Thu Thiem but for the whole country.

5. Finally, we urge local government to satisfactorily resolve all complaints filed by former residents of Thu Thiem who were unjustly relocated.

September 15, 2014

Signed by the following members of the Interfaith Council of Vietnam:
Catholic:
• Reverend Peter Phan Văn Lợi (Tel: 0984.236.371)
• Reverend Joseph Đinh Hữu Thoại (Tel: 0935.569.205)
• Reverend Anthony Lê Ngọc Thanh (Tel: 0993.598.820)

Buddhist:
• Venerable Thích Không Tánh (Tel: 0165.6789.881)
• Venerable Thích Viên Hỷ (Tel: 0937.777.312)

Protestant Churches:
• Pastor Nguyễn Hoàng Hoa (Tel: 0121.9460.045)
• Pastor Đinh Uỷ (Tel: 0163.5847.464)
• Pastor Đinh Thanh Trường (Tel: 0120.2352.348)
• Pastor Nguyễn Hồng Quang (Tel: 0978.207.007)
• Pastor Phạm Ngọc Thạch (Tel: 0912.000.709)
• Pastor Nguyễn Trung Tôn (Tel: 0906.342.908)
• Pastor Nguyễn Mạnh Hùng (Tel: 0906.342.908)
• Pastor Lê Quang Du (Tel: 0121.2002.001)

Cao Dai:
• First Master Hứa Phi (Tel: 0163.3273.240)
• First Master Nguyễn Kim Lân (Tel: 0988.971.117)
• First Master Nguyễn Bạch Phụng (Tel: 0988.477.719)

Hoa Hao Buddhist:
• Mr. Lê Quang Liêm, Chairman (Tel: 0199.2432.593)
• Mr. Phan Tấn Hòa (Tel: 0162.6301.082)
• Mr. Tống Văn Chính (Tel: 0163.5745.430)
• Mr. Lê Văn Sóc (Tel: 096.4199.039)
Sincerely,
[Your name]

Sunday, 14 September 2014

Nguyễn Xuân Nghĩa: "Tôi sẽ tiếp tục viết và nói lên sự thật"

Nguyễn Xuân Nghĩa: 'Tôi sẽ tiếp tục viết và nói lên sự thật'

Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, một trong những người đi tiên phong trong cuộc vận động đòi lại chủ quyền biển đảo cho Việt Nam, trước những hành động lấn chiếm của Trung Quốc
Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, một trong những người đi tiên phong trong cuộc vận động đòi lại chủ quyền biển đảo cho Việt Nam, trước những hành động lấn chiếm của Trung Quốc
Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa hôm 11 tháng 9  đã trở về với gia đình ở Hải Phòng sau khi mãn hạn tù 6 năm. Năm nay 65 tuổi, nhà văn được coi là một trong những người tù bất khuất nhất của Việt Nam, tuyên bố sẽ tiếp tục sứ mạng của một nhà văn, là viết và nói lên sự thật.
Ông bị bỏ tù vào năm 2008 dựa trên điều 88 của Bộ Luật Hình sự Việt Nam, quy ông về tội “tuyên truyền chống phá nhà nước” về những hoạt động của ông trong phong trào đấu tranh cho dân chủ đa nguyên.
Ông cũng là một trong những người đi tiên phong trong cuộc vận động đòi lại chủ quyền biển đảo cho Việt Nam, trước những hành động lấn chiếm của Trung Quốc.
Vì nhất quyết không nhận tội, nhà văn đã 2 lần bị biệt giam, mỗi lần 3 tháng.
Trong một cuộc phỏng vấn dành cho Ban Việt ngữ-Đài VOA, nhà văn mô tả cảnh bị biệt giam và tác động của tình trạng bị cách ly như thế đối với tinh thần người tù, ông cũng chia sẻ những dự tính về tương lai, và ngỏ lời cảm ơn các cơ quan truyền thông trong và ngoài nước, những người đã hỗ trợ để ông giữ vững tinh thần trong suốt thời gian đầy thử thách vừa qua.